Hắn không có ý định mê hoặc Nguyễn Dao Trúc, ngược lại còn cố gắng không nảy ra suy nghĩ nào để tránh làm ảnh hưởng tới phán đoán của nàng, liên tục kể về những chuyện mình đã trải qua.
Nguyễn Dao Trúc nghiêng tai lắng nghe, vẻ mặt dần trở nên xúc động tựa như mặt hồ tĩnh lặng đột nhiên gợn sóng, sau đó không thể giữ được bình tĩnh như trước. Thoáng chốc, tất cả cảm xúc vui buồn hờn giận đều quay trở về, lấp đầy trái tim nàng.
Những câu chuyện còn lại không dài, Lý Thanh Sơn nhanh chóng kể xong chuyện.
Nguyễn Dao Trúc im lặng một lúc lâu, ánh mắt khi nhìn Lý Thanh Sơn tràn ngập đau thương và dịu dàng, tựa như một vị mẫu thân đang nhìn đứa con bị thương của mình. Lúc này hoàn toàn quên mất cảm xúc đau khổ và tức giận khi bị lừa dối.